truyện gay anh rể

Bạn đang đọc truyện Rể Quý Trời Cho Chương 471: KIẾP SAU ĐI trên Dtruyen.com. doc truyen online. Thể loại. Tiên Hiệp; Hứa Trai Hiệp nghe được lời Lâm Thanh Diện nói, toàn thân toát ra mồ hôi lạnh. Anh ta không chút nghi ngờ lời nói của Lâm Thanh Diện, một người có thể Link tải Báo Hay 24h : Hay 24h là ứng dụng đọc báo kiếm tiền, xem video kiếm xu, quy đổi thẻ cào điện thoại Chap. 1: Hoài Niệm "Sang bác hai bế nào con, mẹ đi lấy sữa cho con nha" Em tôi nói rồi đặt đứa bé vào tay tôi. Nó tiếp "Anh bế bé giúp em tí nhé, em vào lấy sữa cho nó." Đây đúng thật là em gái tôi mà. Nó loay hoay và lu bu không dứt. Vừa nói hết câu với tôi, nó lại quay vào "rống" lên hỏi chồng. "Anh Kha ơi, mua sữa cho con chưa vậy? Vay Tien Online Me. Tôi ở với chị gái trong một căn trọ nhỏ. Ở mảnh đất Sài Gòn tấp nập này, tôi cảm thấy có được chỗ ở là tốt lắm rồi không cần đòi hỏi nhiều về tiện nghi. Tôi 21, đã 21 tuổi đầu rồi mà chưa có nổi một mảnh tình vắt vai, tôi không xấu đẹp trai là đằng khác cơ bắp cũng cuồn cuộn không kém ai, ngoặc nỗi tôi là gay. Chính vì thế nên việc tìm kiếm tình yêu trở nên khó khăn hơn nhiều. Đi ra ngoài đường cũng tranh thủ tia trai, tia mấy cái múi cơ nổi đùi đụi trong lớp vải áo mỏng của mấy anh chàng đi qua trước mặt. Rồi mấy ảnh cũng mất hút, không biết mấy ảnh có phải gay không mà mình thả thính, lỡ đâu thả nhầm người chúng nó đấm cho đã mặt. Nhìn mấy khối cơ đi qua trước mặt mà thèm nhỏ dãi, nhất là mấy khối u ẩn sau lớp quần thể thao, nó đẹp hơn bất cứ cái gì trên đời này. Ước gì tôi cũng sở hữu một khối u to tướng trong quần của một anh đẹp trai nào đó, chắc sẽ sướng lắm. Nhưng đời thì đâu phải lúc nào cũng chiều theo sự ham muốn của bản thân ai đó được. Thèm trai lắm rồi. Về phần chị gái tôi, chị có một anh người yêu mập, bụng bia, râu ria gớm giếc nhiều lúc tôi tự hỏi có gì đâu mà bả yêu ổng điên cuồng đến thế nhỉ, chắc là cái đẹp của ổng tui chưa nhìn thấy nên không yêu nổi, cái đẹp ở trong lớp quần. Ảnh ở chung khu trọ với chúng tôi, gần phòng trọ của tôi với chị chắc là để dễ hẹn hò, hú hí gì đó. Anh rể tương lai của tôi có một người em trai tầm 25, 26 gì đó, tôi luôn luôn thắc mắc một điều rất lớn về hai người con trai này, không biết họ có phải là anh em ruột hay không nữa. Anh thì xấu kinh hoàng xin lỗi vì đã dùng từ này để miêu tả anh nhưng tôi không thể nghĩ ra được từ nào nhẹ hơn, anh vừa mập vừa nhếch chác, nói chung là không có chút gì là gu của tôi cả. Còn em trai của anh rể lại cứ như thiên thần, cao to, đẹp trai như nam thần trong truyện ngôn tình miêu tả, mà hai chữ nam thần cũng chưa đủ để miêu tả ảnh nữa, nói chung anh đã lọt thẳng vô mắt xanh của tôi mà không cần thi vòng sơ tuyển. Tôi gọi anh là anh T, còn anh rể mập tương lai của tôi thì khỏi cần biết tên cũng được. Tuy ở gần phòng trọ và sắp sửa làm xui gia, nhưng tôi gặp và nói chuyện với anh T không được nhiều lắm, anh T đi làm suốt ngày chỉ chừa lại hai ngày t7 và CN mà nhốt mình trong phòng. Còn anh rể mập thì ngược lại, ưỡn mình ở nhà nguyên ngày. Tôi sợ phải đối mặt với anh mập nên không dám ghé qua nhà anh T nhiều, chỉ khi nắm chắc anh T có ở nhà thì tôi mới dám ghé qua, giả vờ mượn này mượn nọ để vô tình mà cố ý liếc nhẹ cái gương mặt phúc hậu kia một miếng, cho đỡ thèm ấy mà. Có khi hơn thì nói chuyện với anh T một vài ba câu, coi như là thả thính nhẹ chỉ được vài ba câu thôi, chứ toàn bị anh Mập chen ngang vô duyên hết cỡ. Vậy đấy, tôi chưa bao giờ thấy anh T cởi áo, lần tiến xa nhất là thấy hai đầu vú ảnh cộm lên sau lớp áo thể thao mỏng toang, đầu vú hơi đen mà chắc ngự trên một lồng ngực to cộm, nhìn kích thích vô cùng. Giá mà được nhìn kĩ hơn cặp vú ấy, và nếu hơn nữa thì cho tôi nhìn luôn cái vật đong đưa dưới quần ảnh nữa, con cầu xin ông trời đó. Bản chất của một thằng gay là hám trai, và ham muốn của một thằng gay là sở hữu trai cùng quả chuối của hắn. Thật là tuyệt vời khi mân mê một gã trai mình thích mà hoàn toàn được quyền cho phép của người đó. Tôi là một thằng con trai mới học lớp 8. Cái tuổi sắp trở thành người lớn khiến tôi luôn tò mò về cơ thể trưởng thành của một người con trai thực sự ra sao. Tôi khao khát và thèm muốn được nhìn thấy thân hình trần truồng của một người con trai trưởng thành. Tôi thèm khát được sờ lên bắp tay rắn chắc, thèm khát được gục mặt vào bộ ngực ấm áp săn đanh của người con trai ấy. Và hơn hết tôi thèm khát... Nhưng tôi là một đứa nhát gan. Thèm là vậy nhưng tôi chẳng dám tìm anh nào để được tận hưởng cảm giác đó cả. Thành ra tôi chỉ đem trí tưởng tượng rồi đêm từng đêm thủ dâm cho đã. Mọi chuyện sẽ cứ như vậy trôi qua trong nhàm chán nếu như không có một ngày... Một ngày mà cơ hội thật sự đến với tôi dẫu tôi nằm mơ cũng không ngờ tới. Hôm ấy cậu tôi từ tỉnh khác lên chơi với gia đình tôi. Vì gia đình tôi hơi nghèo khó, nơi ở có thể nói là chật hẹp nên việc tạo chỗ ngủ cho cậu có thể nói là một chuyện vô cùng phức tạp. Suy nghĩ mãi về vấn đề này, cuối cùng mẹ tôi cũng đưa ra được một giải pháp - Khôi này - Ăn cơm xong mẹ tôi nói với tôi - Tối nay con sang nhà anh Kiên ngủ tạm nhá. Nhà mình hơi chật nên giường con để phần cậu ngủ. Mẹ đã hỏi anh ấy và anh ấy đã vui vẻ đồng ý bảo con sang ngủ cho vui rồi. Nghe mẹ tôi nói thế mà tôi đã thấy sướng ran hết cả người. Anh Kiên là hàng xóm của nhà tôi. Bố mẹ anh ấy đã đều mất hết nên anh ấy ở một mình trong một căn nhà rộng rãi. Anh ấy năm nay 20, đẹp trai như diễn viên võ thuật Hồng Kông ấy. Nói thế đủ để các bạn hiểu anh ấy nam tính và lực lưỡng đến mức độ nào. Hôm tôi sang nhà anh ấy chơi và tình cờ nhìn thấy anh ấy tắm trên sân giếng. Ôi khỏi phải nói, bộ ngực và cơ bắp của anh ấy mới tuyệt vời làm sao. Thế nên vừa nghe mẹ nói được qua nhà anh ấy ngủ, cái ý nghĩ đen tối đã xuất hiện và chiếm hữu trong đầu tôi làm cho buồi tôi cẩng tếch lên trong quần. Thật là khó chịu! Vậy là ngay sau đó tôi sang nhà anh Kiên, thực hiện chuyện ngủ nhờ. Anh khá vui tính và cởi mở đối với tôi. Gần anh tôi như thấy mình càng lúc càng mê mị. Tôi liên tục liếc nhìn chiếc đồng hồ trên tường, mong sao nó nhanh chóng chạy đến con số 10 để tôi và anh có thể đi ngủ. Tâm trạng cứ háo ha háo hức cứ như là tân lang nóng lòng đợi chờ thời khắc động phòng vậy. Mặc dù tôi cũng chả chắc chắn đêm nay mình có dám giở trò gì hay không. Trong đầu tôi vẽ ra đủ mọi ý nghĩ giá mà mình có chút thuốc mê ở đây rồi chuốc cho anh ấy ngủ say sau đó có thể tha hồ cởi quần anh ấy ra, tự do làm những gì mình thích. Hí hí!.Thế rồi thời khắc vàng cũng đã đến trong tâm trạng háo hức của tôi. Chiếc ti vi trên kệ tắt vụt sau một cái nhấn điều khiển. Anh cười bảo tôi- Đi ngủ thôi nhóc! Tôi thích trí nhảy luôn lên giường nằm chờ đợi. Anh sau khi đã cài cửa, tắt điện to, bật điện ngủ thì cũng lên giường nằm cạnh tôi. Tuy chỉ là điện ngủ nhưng nó sáng lắm. Tôi nghĩ với ánh sáng ấy tôi chẳng khó khăn gì trong việc nhìn rõ mồn một thân thể của anh. Nằm bên anh mà mùi hương nam tính của anh thoát ra thật hấp dẫn làm cho tôi càng thêm mê mẩn. Tôi nằm nghiêng nhìn anh. Anh mặc chiếc áo ba lỗ, quần đùi trắng - bộ đồ ngủ mà có lẽ anh vẫn thường dùng. Hai tay anh khoanh lại gối lên đầu làm lộ ra cái nách chi chít lông trông thật là khêu gợi. Mắt anh nhắm lại, hai hàng mi cong vút đẹp mê hồn. Trông anh cứ như một chàng hoàng tử ngủ trong rừng ấy. Tôi đưa mắt nhìn xuống quần anh. Chiếc quần đùi trắng cộm lên trông thật là thèm khát. Người tôi nóng ran lên. Nhục dục chạy ào ạt trong người. Tim đập lên liên hồi vì hồi hộp, vì thèm khát. Tôi nuốt nước bọt đánh cái ực nhìn xuống quần anh lần nữa rồi lấy hết can đảm ngước nhìn anh, hỏi nhỏ - Anh Kiên này! - Hả? - Anh mở mắt nhìn Anh... anh đã có bạn gái chưa? - Tôi biết mình hỏi thừa vì người đẹp trai như anh ấy làm gì có chuyện chưa. Nhưng đây là âm mưu của tôi. Tôi phải dụ từng bước để anh sập Anh chưa. - Thật không ạ? - Thật! Tôi chẳng quan tâm chuyện anh nói có thật hay không. Cái tôi quan tâm đến là - Vậy... vậy anh đã từng... Thấy tôi ngượng ngịu, anh như biết ý tôi, bèn phì cười - Mày hỏi anh đã địt gái chưa ấy gì? Chưa! Nghe anh nói bậy mà tôi càng rạo rực, cảm giác như anh đang dần đi vào chiều hướng tôi vẽ ra. Tôi hỏi tiếp - Không biết địt gái có sướng không anh nhỉ? - Sướng! - Anh phì cười - Mày cũng muốn địt gái rồi hả? - Dạ không! Em chỉ tò mò nên hỏi vậy thôi. Mà anh này, khi nào buồi mình có thể địt được gái? - To, cứng là địt được! - To như thế nào hả anh? - To như thế này này! Anh nói rồi bất ngờ đưa tay nắm lấy tay tôi đặt vào quần anh. Vừa chạm vào đó, một luồng nhiệt nóng ran chạy xẹt xương sống tôi. Đầu óc tôi quay cuồng đê mê và ngây dại. Từ lớp quần tôi cảm nhận được một khúc thịt thật to, thật dài, thật cứng và nóng hôi hổi. Tay tôi run rẩy xoa nhẹ nhàng. Ngước mắt nhìn anh, tôi thấy hai mắt anh nhắm lại. Có vẻ như anh đang phê lắm thì phải. Tôi nuốt nước bọt, hỏi trong hơi thở - Anh... anh không mặc quần sịp à? Em sờ buồi anh rõ lắm! - Anh nói mà mắt vẫn nhắm - Đi ngủ mặc một quần cho nó thoải trời đất ơi, lần đầu tiên trong đời được tận tay sờ buồi người khác cảm giác thật là đê mê mà sung sướng mặc dù còn qua lớp vải. Quyết không dừng lại ở đó, tôi đưa bàn tay lên rốn anh rồi thọc tay vào trong quần. Cái gì thế này? Ôi trời đất ơi! Bây giờ thì buồi anh bằng da bằng thịt đã nằm gọn trong tay tôi. Eo ôi to dã man, cứng dã man! Tôi điên cuồng xoa bóp! - Eo ôi, buồi anh ta cẩng tếch! Hí hí! - Thích không mày! - Thích! Sướng lắm! Eo tôi to thế! Buồi anh to gần bằng cổ tay em rồi! Hi hí! - Thích thì cứ tha hồ mà vày. Anh cho mày vày choét buồi anh ra cũng được!- Eo ôi thích thế!- Tôi nói trong hơi thở, tay không ngừng điên cuồng vày mạnh - Khiếp! Anh đái à? Sao đầu buồi anh ướt ướt? - Đái đâu mà đái? Mày vày anh như thế nên buồi anh nó chảy nước ra đó! Đúng là nước từ đầu buồi của anh không ngừng rịn ra làm ướt nhẹp cả tay tôi. Sờ tiếp xuống phía dưới, những cụm lông rậm rì, êm như thảm thật thích tay. - Sao buồi anh lắm lông thế? Anh không cạo à? - Không, cạo làm gì, để thế cho nó thích!Tiếp tục sờ tay xuống phía dưới, tôi cảm nhận được bìu dái của anh không ngừng se qua se lại trong tay tôi. Bên trong đó, hai hòn dái thật to. Tôi không ngừng nghịch qua nghịch lại hai hòn dái ấy. Cảm thấy sờ mãi vẫn không đủ, tôi dè dặt đề nghị - Hay là anh để em cởi quần của anh ra xem buồi anh to như thế nào nhá! Anh mỉm cười gật đâu. Tôi nhỏm dậy, túm lấy cạp quần đùi của anh và tụt xuống. Nhưng - Anh phải nhấc mông lên thì em mới cởi được chứ!Anh nhỏm mông lên. Chiếc quần đùi của anh tụt xuống theo tay tôi. Từ trong quần, buồi anh bật ra lực lưỡng. Tôi tham lam tụt luôn quần ra khỏi hai chân anh rồi nhào lên lột luôn chiếc áo ba lỗ anh đang mặc. Nhìn anh nằm trên giường, tôi cười khoái trí - Eo ôi anh Kiên cởi trần cởi truồng kìa! Nhìn kìa, buồi anh ta thầng lẫng thầng lẫng ra như buồi chó kìa. Anh mỉm cười - Thằng quỷ, thích gì thì làm đi, nói nhiều! Tôi ngay lập tức nhào tới, túm chặt lấy buồi anh và điên cuồng giậu mạnh - Cho anh chết này, để em vày choét buồi anh ra thì thôi. Chết này! Chết này!- Á! Á! - Anh ưỡn mông kêu lên. Tôi cũng không biết anh kêu vì sướng hay vì đau nữa - Nhẹ thôi thằng quỷ. Mày định bẻ gẫy buồi anh đấy à? - Cho anh chết - Tôi ngừng tay rồi cấu vào buồi anh một Á!- Anh lại kêu lên, buồi lại nảy lên một cái. - Buồi anh chảy nước nhiều thế, ướt hết tay em rồi! Mà anh đừng cẩng nữa để em xem buồi anh không cẩng thì nó như thế nào đi! - Không thể không cẩng được đâu mày. - Vậy em gảy đàn nhé! Tôi nói rồi ngồi xuống cầm lấy buồi anh, cứ thế phật phật xuống rốn - Tưng! Tưng ! Tưng! - Tôi cười khoái trá! Hai mắt anh nhắm lại, tận hưởng cảm giác sung sướng tột cùng. Một lúc sau chán với trò gảy đàn tôi xuống phía chân anh, hai tay banh hai chân anh ra rồi lấy bàn chân của tôi cạ cạ vào buồi anh. Công nhận cảm giác lấy bàn chân cọ vào buồi anh cảm giác nó mới lạ thật đấy. Càng lúc tôi càng cọ mạnh. - Ôi cái thằng nhóc này làm gì thế hả? - Anh bất chợt mở mắt - Buồi anh mà mày lấy chân đạp không thương tiếc như thế thì còn gì là buồi anh nữa. - Mặc kệ! Đã bảo đêm nay em đạp nát choét buồi anh ra thì thôi! Và anh cứ nằm yên cho tôi đạp. Được một lúc anh đề nghị - Khôi, mày bú buồi anh đi! - Bú thì bú! - Tôi ngay lập tức ngả đầu lên rốn anh, há miệng ngậm trọn cái buồi đang cẩng tếch, nóng hôi hổi của anh vào miệng và bắt đầu bú mút. Vị mặn mặn không ngừng tiết ra từ đầu buồi anh làm tôi thêm khoan khoái. Lần đầu tiên trong cuộc đời, buồi một người thanh niên trưởng thành đẹp trai ngự trị trong mồm tôi, đê mê, ngây dại. Anh kéo tôi nằm úp lên anh, đặt háng tôi lên mặt anh, tay anh kéo khóa quần của tôi xuống, thọc vào trong, tóm được cái buồi cũng đang cẩng tếch của tôi và lôi nó ra ngoài. Vô cùng tham lam, anh ngoạm lấy buồi tôi không thương tiếc. Tôi sướng rên người. Trong miệng anh, cái buồi tôi bị lưỡi anh đẩy bên này, đẩy bên kia, hai hàm răng của anh còn nhai nhè nhẹ lên buồi tôi nữa. Hai môi anh thỉnh thoảng ngậm chặt lại, mút chặt lấy buồi tôi, như muốn mút hết tất cả những gì tinh hoa trong đó. Tôi ngất ngây, đê mê trong khoái lạc. Buồi anh đầu ắp miệng tôi. Buồi tôi chọc lia lịa trong mồm anh. Hai cái miệng ngậm trọn hai cái buồi. Tôi điên cùng bú, điên cuồng mút, hết bú buồi rồi lại bú dái, liếm lông anh. Anh điên cuồng mút, điên cuồng bú. Ôi cái cảm giác buồi mình nằm trong mồm người khác, ngày xưa tôi vẫn thấy ghê tởm thì sao bây giờ nó lại đê mê thế! - Ôi! Anh Kiên! Em sướng quá! - Tôi nhả buồi anh ra khỏi mồm kêu lên - Em sướng! Em sướng!- Tức thì tôi ưỡn mông ấn cho thật sâu buồi tôi vào họng anh. Từ đầu buồi tôi, tinh dịch bắn như vũ bão, chảy tọt xuống cổ họng anh. Anh nhả buồi tôi ra và nuốt tất cả xuống bụng. Tôi điên cuồng đút buồi anh vào miệng. Cái buồi cẩng tếch cứng nhắc to tướng lia lịa chọc vào, đâm vào mồm tôi theo cú nhấp mông lia lịa của anh. Anh đang địt tôi, không phải địt bằng đít mà địt bằng mồm tôi đầy ắp buồi anh. Tôi mím chặt môi, móp chặt má bú buồi anh, bú cái buồi mà tôi ngày đêm thèm khát. Anh vẫn điên cuồng chọc buồi vào mồm tôi, những cú chọc lia lịa làm tôi ứa nước mắt vì nghẹn! - A..A ...A! - Anh rít lên, đẩy sâu buồi vào họng tôi. Từ trong buồi anh, tinh trùng phóng ra tràn xuống họng tôi, lan cả khắp khoang miệng. Tôi nhả buồi anh ra, nuốt trọn cái tinh hoa nhất ấy rồi lại đưa buồi anh vào mồm, mút cho thật sạch những gì còn sót lại. Anh nằm vật ra giường và thở hổn hển. Tôi cười - Buồi anh to và đã lắm, tinh trùng cũng béo ngậy, ngon ơi là ngon! Hai mắt anh nhắm lại. Tôi sờ buồi anh thì cái buồi ấy đã mềm nhũn ra rồi. Thì ra buồi anh khi không cẩng trông nó như thế này. Tôi giờ mới biết. Nhưng dù không cẩng thì tôi vẫn thấy buồi anh to và đẹp. Tôi ngả đầu lên bờ ngực săn chắc của anh, liếm láp hai cái vú, hai thứ mà tôi vì quá chú trọng đến buồi mà bỏ quên. Nhưng nói thật bú vú không thích bằng bú buồi các bạn ạ! Tôi vẫn không ngừng mân mê buồi anh trong tay. Chỉ một lúc thôi buồi anh đã lại cẩng tếch trong tay tôi. Cầm thật đã. - Thôi ngủ đi! - Anh bảo - Từ nay trở đi nếu muốn nghịch buồi anh thì cứ qua đây ngủ với anh, anh cởi truồng ra cho mà nghịch!- Dạ! Hi hi! Bây giờ thì tôi biết anh nói chưa có bạn gái là nói thật. Tất cả bởi vì anh cũng thích buồi giống như tôi. Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào. Tác giả Hoàng Nguyên Jack đi dạo biển với tôi. “Sao người yêu sang thăm mà Ken lạnh nhạt quá vậy?” Tôi cười. “Người yêu gì chứ, em rể Ken đó!” Đến lượt Jack há mồm bất ngờ. Cậu ta nói như rặn từng tiếng. “Oh my God!” Tôi kể cho Jack nghe chuyện của tôi và Kha. Tôi định không kể nhưng Jack hỏi mãi, tôi cũng chiều theo cậu ta. Dẫu sao cậu ta cũng không thể làm gì với câu chuyện đó, của một người tình Việt Nam xa xôi. Jack bỗng khóc. “Tội nghiệp Ken quá! Em thương Ken quá đi.” Jack choàng tay ôm tôi. Tôi cũng siết cậu ta thật chặt. Hạ bộ tôi bỗng căng tràn khi Jack cọ vào người. “Thôi nín đi nào, ngoan anh thương nào. Anh không buồn nữa thì Jack buồn làm gì?” “Nhưng em ghét thằng cha đó! Sao Ken không nói với em lúc nảy, em…em đấm ổng một phát cho bỏ ghét! Người đâu mà bỉ ổi quá!” “Trời đất, bot dễ thương của tôi mà hung dữ vậy đó hả?” Jack lau nước mắt rồi cười, đấm vào vai tôi. “Tại em tức dùm Ken thôi.” Vậy là, mọi chuyện đều có thể bạn nhỉ. Như lời Jack, tôi vốn là bot nhưng khi gặp cậu ta, tôi đã trở thành top đầy mạnh mẽ. Vậy thì sẽ có thể chứ, tôi sẽ quên được Kha. Chắc chắn thôi! Cuộc sống một du học sinh, tôi, đã trôi qua những ngày tháng như thế, với Jack, bên bờ biển. Thấm thoát cũng hai năm, Jack và tôi còn hơn cả tôi và Kha năm xưa nhưng tuyệt nhiên giữa Jack và tôi cũng chỉ là người tình. Tôi chỉ biết Jack là người Thái, Jack biết tôi là người Việt Nam. Thế thôi. Chúng tôi sử dụng bao cao su khi làm tình, thậm chí khi cho vào miệng, Jack cũng đeo bao cao su cho tôi. Như thế cũng tốt. Tôi và Jack đều đồng ý, vì cả hai không thể ràng buộc nhau nên tự bảo vệ mình là tốt nhất. Sau hai năm tôi có bằng Thạc sĩ Xã hội học. Nhưng tôi không về Việt Nam vội mà xin ở lại thêm một năm nữa, làm công tác trợ giảng ở trường đại học. Hết một năm tôi lại xin thêm một năm. Khi quá khứ đã được tôi thật sự quên lãng, tôi quyết định trở về Việt Nam. Jack đã về nước trước tôi, sau khi tốt nghiệp cậu ta về Thái ngay vì gia đình kêu gấp. Sau này tôi mới biết Jack là con một tỉ phú đất Thái, gia sản cậu ta thiêu chết tôi rồi vẫn còn đủ dùng cho hết đời cậu ta. Thư từ qua lại, nhạt dần, rồi tắt hẳn. Có lẽ nếu Jack còn ở lại Phillippin, tôi cũng chưa muốn về Việt Nam đâu. Buồn chán vì đã quen có Jack, một tháng cồn cào vì không có ai để thỏa mãn nhu cầu, dùng tay mãi cũng chán, tôi cũng đã sang ba mươi, bố mẹ tôi cũng lớn tuổi. Tôi xếp lại hành trang, cho vào ngăn kí ức. Tuổi trẻ của tôi đã hết. Tôi phung phí khá nhiều thời gian cho riêng tôi rồi. Đã đến lúc tôi lo lắng cho tuổi già, dù nó chưa đến. Khóa lại ngăn kỉ niệm, tôi vứt chìa khóa vào hố lãng quên. Có lẽ tôi không đủ can đảm để đọc lại nó đâu…. Khi về đến Việt Nam, tôi đã thật sự thay đổi. Những trang phục sặc sỡ, tươi tắn sắc màu đã không còn trong tủ áo của tôi. Tôi hút thuốc, uống rượu. Tôi để ria ở cằm. Trên cánh tay bên phải của tôi có hình căm một chữ vạn – một biểu tượng của Phật giáo. Khoảng thời gian làm công tác trợ giảng ở Philippin, cùng với tiền dạy Tiếng Việt cho người nước ngoài vào mỗi tối, tôi cũng dành dụm được kha khá cho tôi khi về nước. Tôi mua một chiếc Toyota. Ngoài thời gian đi thỉnh giảng ở các trường đại học, các công ty, tôi viết sách, viết truyện, cả tiểu thuyết. Người ta bắt đầu biết đến Hoàng Nguyên tôi, một giảng viên đại học, một nhà văn, nhưng tuyệt nhiên không ai biết tôi là ai. Cháu tôi được một tuổi rồi, cũng là lúc câu chuyện quá khứ của tôi khép lại bạn nhỉ. Tôi viết những dòng sau cùng này khi đang ngồi ở ghế đá nhà hàng, sau khi dạy ở trường đại học về. Hôm nay là thôi nôi thằng cháu. Tôi đã già thật rồi! Tôi quên cho bạn biết cháu tôi tên là gì nữa. Nó tên là Dương Kha Nguyên. Tuyệt chứ? Có cả tôi và bố nó. Gọi tên nó làm tôi phì cười và làm bố nó ngượng ngùng. Nhưng đó là tên do Thảo đặt, tôi không có ý kiến gì cho việc đó. Tôi nói bạn nghe như vậy cũng không có ý là tôi tiếc rẻ chi cho quá khứ. Nếu nói tôi hết yêu Kha thì không phải, nhưng tình yêu tôi dành cho Kha đã bị quá khứ vùi sâu rồi. Một chút đắng đo khi đối mặt. Vậy thôi. Tôi đã có giấu diếm mình khi kể cho bạn nghe câu chuyện này, nhưng khi ngồi vào bàn phím máy vi tính, tôi không thể cất nỗi tôi dù chỉ là một bước chân. Như một con mèo vụng về, tôi nấp rình chuột, nhưng càng nấp càng lòi chiếc đuôi ra. Thật là ngớ ngẩn. Bạn thấy đó, ở phần đầu chuyện tôi kể có vẻ lạnh lùng, thờ ơ. Nhưng rồi đến giữa chuyện, tôi đã không thể giấu diếm sự bỏng cháy của tôi khi nói về tình yêu với em rể tôi nữa. Rồi cuối truyện, hãy tin rằng đây đã thật sự là con người thật của tôi. Ánh trăng làm hắt hiu thêm cho khoảng sân của nhà hàng vốn dĩ đã quá ảm đạm, khi bóng tối đã căng nó tràn ra, dập dìu và những ngọn đèn vàng không le lói hơn thêm để xóa đi những mịt mờ đăng đẳng. Tôi bế Kha Nguyên ra sân chơi trong khi bố mẹ nó bận bịu cho khách khứa. Hai bác cháu tôi ngồi ở ghế đá. Kha đến chỗ đưa tôi một lon Coca. Tôi cầm lấy rồi cảm ơn. Tôi ngồi nhít người sang cho Kha ngồi cạnh tôi. “Trăng đêm nay đẹp quá Nguyên nhỉ.” – Kha nói với tôi. Tôi dúi lon Coca vào tay Kha sau khi đã uống một ngụm. “Chú thi vị quá nhỉ!” Kha cười. “Cảm ơn anh!” Kha bất ngờ nói dù mắt vẫn nhìn đăm đăm vào chỗ có bóng tối mịt mùng. “Vì chuyện gì?” – tôi hỏi lại. “Vì đã là anh rể của em!” Ánh trăng phả ra một làn hơi xanh xám. Mùi ánh sáng nhạt nhòa khi lá cây khẽ đung đưa, rúng ráo một tẹo hoang tàn. Có hai người đàn ông ngồi cùng một đứa bé, nơi góc sân mênh mông. Họ ngồi gần nhau thật đấy, nhưng giữa hai người chẳng thể đến bên nhau. Một thời đã qua, đã qua lâu rồi. Tôi hít một hơi thật sâu, và thở ra hết những tàn dư khí. Hai lá phổi căng cứng. “Ừ, chúng ta là anh em rể.” Vị Coca sao đăng đắng. Tôi nuốt ực. Rồi đứng lên về phía phòng tiệc rộn ràng. ………………………………….The End………………………………………… Lời tác giả Một thoáng bình yên. Tôi là Hoàng Nguyên. Vâng, tôi là tác giả của câu chuyện này. Có lẽ bạn không xa lạ gì với tôi nhỉ? Tôi thật sự hạnh phúc khi câu chuyện của tôi được các bạn đón nhận rất nồng nhiệt. Nhiều đọc giả đã add nick của tôi và tôi được nghe rất nhiều lời đóng góp. Không gì vui sướng và hạnh phúc hơn cả của một người viết văn là được đọc giả đón nhận bản thân mình. Quay lại câu chuyện Anh em rể, tôi có đôi lời gọi là phụ san. Có bạn đã phản hồi lại cho tôi và “xúi” tôi nên “hành hạ” Kha thêm tí nữa! Hì, vâng, rất tự nhiên đúng không nào. Tôi đã phản hồi lại rằng “tàn nhẫn quá không phải là phong cách của Hoàng Nguyên! Nhưng cho nỗi đau….gặm nhắm thì quả là tuyệt!”. Nói là vậy, chứ tôi vẫn không đủ can đảm để viết tiếp, viết thêm vài trang nữa để Kha thêm dằn xé khi đối mặt với Nguyên. Tôi cho câu chuyện dừng lại, với bối cảnh chung quanh là bóng tối của đêm, khuất phía xa là phòng tiệc rộn ràng. Cuộc đời Nguyên, hiện tại, mịch mùng như cảnh trí vào đêm tối ấy, nhưng là tác giả, tôi không muốn phủ nhận hết những gì tốt đẹp cho nhân vật của tôi nên “phòng tiệc rộn ràng”, Nguyên sẽ bước đến, như cuộc đời cậu dù không phải tức thì nhưng rồi nó cũng sẽ tươi đẹp trở lại thôi. Đó cũng là ước mơ, có thể gọi đó là một lời cầu chúc tôi gửi đến tất cả những người, bằng nỗi đồng cảm và sẻ chia, như Nguyên và cả như Kha. Hãy can đảm bước lên phía trước, đêm đen có thể trải dài nhưng đâu đó ánh sáng vẫn ngập tràn. Có điều này nữa, Anh em rể thuộc thể loại “truyện”, không là tự truyện các bạn ạ. Nó có thể mang, một vài, cá tính và giọng điệu của tôi vào nhân vật đặc biệt là Nguyên, nhưng nó là một câu chuyện. Tôi là tác giả, người viết ra nó. Nó mang quan điểm và nỗi đồng cảm của tôi, nhưng nó không hoàn toàn là tôi, là tác giả Hoàng Nguyên. Vì có nhiều bạn đã lầm tưởng. Tôi chỉ có bóng hình, còn nhân vật và cốt truyện chỉ là cảm nhận của tôi với cuộc sống thôi. Cảm ơn các bạn rất nhiều, thêm một lần nữa. Chúc mọi người an lành trong những ngày sắp đến, nhiều may mắn và ngập tràn hạnh phúc. Thuộc truyện Anh Em Rể – by Hoàng NguyênAnh Em Rể - Chap 2 Là Nhân Duyên?Anh Em Rể - Chap 3 Tôi là ông trẻ!Anh Em Rể - Chap 4 Em là đồ điênAnh Em Rể - Chap 5 Em đừng đi màAnh Em Rể - Chap 6 Nụ hôn sau cơn mưaAnh Em Rể - Chap 7 Đậu đỏ vỏ quýtAnh Em Rể - Chap 8 Tình yêu ngọt ngàoAnh Em Rể - Chap 9 Tôi – Em tôi – Người yêu tôiAnh Em Rể - Chap 10 - 11Anh Em Rể - Chap 12 Biển, bên anh, em cùng anh…Anh Em Rể - Chap 13 Thiên tài thoát khỏi phụ nữ!Anh Em Rể - Chap 14 Xin lỗi anhAnh Em Rể - Chap 15 Nhưng em vì anh!Anh Em Rể - Chap 16 Hối hận, đừng thốt lên như thế!Anh Em Rể - Chap 17 Hãy tha thứ cho emAnh Em Rể - Chap 18 - 19 Vĩnh viễn mất nhauAnh Em Rể - Chap 20 Anh chẳng nhìn, dù nửa gương mặt emAnh Em Rể - Chap 21 Xin hãy quên emAnh Em Rể - Chap 22 Anh thích tréo ngoe?Anh Em Rể - Chap 23 Ừ, chúng ta là anh em rể

truyện gay anh rể